Thứ Ba, 23 tháng 8, 2022

Cây đu đủ vàng.

 



        Lâu lâu ghé lại nhà anh, thấy giống cây lạ, chẳng biết sưu tầm ở đâu?

Mới nhìn cứ tưởng là cây đu đủ với trái treo lủng lẳng kia đã đến độ chín vàng, nhưng chẳng phải vậy, hóa ra cái nhìn của mình đôi khi cũng bị đánh lừa! 

- Toàn là trái non đó anh!

- Ồ,… còn non sao lại giống như chín vàng vậy anh? tôi ngớ ra

- Ừ, giống đu đủ này còn non thì vàng nhưng chín lại có màu đỏ đó anh.

        Ra là vậy, một giống lạ đây…

Tôi săm soi và tiện tay bấm luôn mấy hình để nhớ một giống cây lạ ở đây.

        Nhìn gần rồi lại nhìn xa, tôi chợt nghĩ một điều.

        Trở về bàn nhậu, anh vẫn còn đó với ly rượu và mấy dĩa mồi trên bàn, tôi hỏi:

- Anh có thấy trồng mây cây đu đủ này giống với mong ước của nhiều người không?

- Ý tưởng gì anh?

- Lúc anh trồng cây đu đủ đó…ở đây nè…ngay trong tầm mắt của anh, mà nhất là lúc anh ngồi đây, lai rai với bạn bè đó.

- …..

        Anh bạn chưa kịp nghĩ ra điều tôi muốn nói…

- Là sao anh?

- Là “đủ vàng” đó…anh không thấy ra he? Tôi cười cười.

- Trời đất..!

        Nhìn ra góc vườn có cây đu đủ đang treo đầy trái vàng ươm, anh ta suy nghĩ …chắc “cha nụi” này nói cũng có ý đó nha.

- Còn chưa đâu anh…kìa…”dzừa (dừa)-đủ vàng”…hehe…Vừa nói tôi vừa chỉ tay ra mấy gốc dừa.

        Lại ngẩn ra, liếc mắt quanh đám cây bên cạnh….đúng là có cả dừa, đu đủ, … lại là đu đủ vàng….

        Ừ thì cũng đúng nè…có cây đủ đủ, phía xa kia là một đám dừa quặt trái chỉ vừa với tầm tay.

        Chẳng để anh ta kịp thấm nhập ý nghĩa của mấy cái cây, khi chợt nhìn xa xa bên góc vườn có cây xoài xòe rộng tán lá, tôi bồi thêm:

-Nữa nè anh, “dzừa, đủ vàng, xài” …

        Câu nói của tôi làm anh ta phải lướt qua một lượt nữa cái vườn cây mà ngày nào anh cũng cắm cúi, cặm cụi ở đây, chăm sóc, tưới tắm từng gốc cây, nhìn ngắm từng chùm lá non, từng bông hoa bung nụ cho đến lúc kết đầy trái nõn nà, xinh mượt, lủng lẳng trên cành. 

        Đúng là cái vườn nho nhỏ của mình, lại có một mớ cây trồng mà “ứng” vào cái câu mà nhiều người thường nói để mua đồ đơm cúng mấy ngày Tết…”cầu-dzừa-đủ-xài” (mãng cầu, dừa, đu đủ, xoài)…như một mong ước đơn giản của gia chủ….lạ hè…vậy là ngoài kia vẫn còn gốc xoài lâu năm và mấy cây mãng cầu…. té ra bao năm chăm sóc mãnh vườn lại không thấy cái điều mà anh bạn nhiều chuyện này nghĩ ra.

        Có vẽ thấm ý, anh ta mỉm cười một mình rồi quay lại với tôi:

- Tớ chẳng “cầu-dzừa-đủ vàng-xài” gì cả…

- Vậy giờ anh mong điều gì?

- Tớ chỉ “cầu-đủ-bạn”…”cầu-đủ-gựu”, “cầu-đủ-dậu” thôi…!

- ….!!?? Tôi chưa kịp hiểu.

        Vừa nhấm miếng mồi sau hớp rượu, anh ta nói:

- Là bạn bè đó, …đủ rượu, và đủ cho bàn nhậu thôi he….tớ chỉ cần chừng đó, chẳng cần chi nhiều! Vậy tìm cho tớ mấy cây này, tớ sẽ trồng luôn ở đây.

        Thì ra là thế.

        Nhưng “bạn” phải thật sự là “bạn”, “rượu” phải là rượu ngon, và nhậu cũng chỉ với vài ba bạn hiền…để mà say nắng, say mưa, say nghĩa, say tình…  với nhau.

        Bó tay, không biết có giống cây nào như vậy để trồng trong mãnh vườn nho nhỏ nhưng lúc nào cũng đầy ắp tình người? 

        Nhưng cũng lúc ấy, tôi chợt nghĩ: Có lẽ không cần phải trồng nữa… vì bàng bạc ở đây đã có những cây “bạn”, “gựu”, “dậu” được ươm trồng trong “mãnh-vườn-chung” của nhiều bạn tôi từ bao nhiêu năm rồi.


Nhà anh Bộ.

LeBinh

15-07-2022.




0 nhận xét:

Đăng nhận xét