Ngày lên

Một ngày tự nó đã là một đời với nhiều cung bậc khác nhau. Hãy sống trọn vẹn cho một ngày.

Thứ Tư, 10 tháng 1, 2024

“MUA VUI”…

          Có bài thơ “con cóc” một năm trước, lại có vài “chiến hữu” quan tâm làm mấy bài thơ đối:        Làng thơ tôi chỉ mấy người        Mà nay vẫn có bạn đời đối thơ.        “Mua vui cũng được một vài trống canh” (Truyện Kiều - Cụ Nguyễn Tiên Điền, Nguyễn Du), nên post lại mấy bài thơ này không thôi thì cũng “phụ lòng”...

TIẾNG XƯA.

         Trong một chuỗi những khoảnh khắc tình cờ nối tiếp nhau, trong một stt FB, tôi có ghi lại bài hát “Về đây nghe em” của Ns Trần Quang Lộc phổ thơ A. Khuê … tình cờ hơn là trong ngày lại nhận được bản ghi âm bài hát này của một cô bạn cũ  - là nữ sinh Đồng Khánh ngày nào - gởi tặng.        Một ca khúc, một người hát, một người nghe…thì thật ra chẳng có chuyện gì để nói nhiều hay đơn thuần chỉ là lời cảm ơn khi được nhận một món quà, ở đây là một bài hát.      ...

VỀ ĐÂY…

  “Về đây nghe em, về đây nghe emVề đây mặc áo the, đi guốc mộcKể chuyện tình bằng lời ca daoKể chuyện tình bằng nồi ngô khoaiKể chuyện tình bằng hạt lúa mớiVà về đây nghe lại tiếng nôi thơ ấu khúc hát ban đầu”…(“Về đây nghe em” - Thơ: A. Khuê - NS Trần quang Lộc phổ nhạc). Bài hát này, tôi đã nghe cô ấy hát vài lần, và lần nào cũng thấm thía với ...“áo the, guốc mộc”…. “nồi ngô khoai, hạt lúa mới”…và tiếng thì thầm “Về đây nghe em….Về đây nghe...

ĐỐI THƠ.

         Tấm hình ghi lại hoàng hôn trên một vùng núi yên tĩnh, ít người qua lại với đàn én xao xác, đang bay về tổ khi chiều về. Nắng chỉ để lại những vạt hồng nhạt trên nền trời xanh. Ven rừng, mặt trời đã xuống tận những hàng cây dần đen sẫm của đêm sớm về.        Từ cảnh tượng này, đã cảm khái với một bài thất ngôn bát cú cổ: “CHIỀU TRÊN NÚI”.        Ấy...

NHẬN ĐƯỢC TUYỂN TẬP “QUỐC HỌC HUẾ-ĐƯỜNG VỀ”.

          Như cánh chim lạc đàn, khi mà nơi tôi hiện ở, Cựu học sinh Quốc học chắc chỉ có mình tôi…hoặc có một ai khác mà tôi không được biết chăng? nhưng không lẽ nào.  Năm tháng qua đi, tôi vẫn có những liên lạc cần thiết với bạn bè cũ một thời dưới mái trường Quốc học Huế thân yêu.        Cho đến lúc, một anh bạn là CHS QH Huế niên khóa 1967-1974, chuyển một bài viết của tôi...

MÙA TRĂNG THÁNG TÁM.

  Khi từng chiếc lá dần vàng đi, ngọn gió trở chiều nhè nhẹ mang theo chút se lạnh của một mùa mới...và những con mưa.        Khi mà hai bên con phố, trong những tiệm buôn đã treo lên những chiếc lồng đèn nho nhỏ, đủ loại, đủ sắc màu,...nào là lồng đèn con bướm, con cá, lồng đèn ngôi sao, con thỏ,...và những chiếc bánh in, bánh dẻo, vuông tròn đủ loại sắp đầy trên các kệ...        Mùa...

CHỊ CỦA TÔI.

  Về chị L.T.H.V. Trước kia tôi có viết một tản văn "Chị tôi", nhưng ý tưởng là về một bài hát của Trần Tiến, mà bạn tôi - nay đã không còn nữa - trong một đêm mưa dầm, rả rích, với cái loáng choáng của cơn say, đã hát đi hát lại những câu từ của bài hát này trong cái uất ức, trầm vọng về một người chị đã lớn tuổi nhưng chưa có gia đình - con thuyền lênh đênh không bến - và hắn cũng hát cho chính hắn - con thuyền chông chênh không kém... Cũng có một người chị của tôi với rất nhiều ý tưởng, kỷ niệm về chị mà tôi còn nhớ được từ những ngày mới...