Thứ Tư, 10 tháng 1, 2024

VỀ ĐÂY…

 


“Về đây nghe em, về đây nghe em

Về đây mặc áo the, đi guốc mộc

Kể chuyện tình bằng lời ca dao

Kể chuyện tình bằng nồi ngô khoai

Kể chuyện tình bằng hạt lúa mới

Và về đây nghe lại tiếng nôi thơ ấu khúc hát ban đầu”…

(“Về đây nghe em” - Thơ: A. Khuê - NS Trần quang Lộc phổ nhạc).


Bài hát này, tôi đã nghe cô ấy hát vài lần, và lần nào cũng thấm thía với ...“áo the, guốc mộc”…. “nồi ngô khoai, hạt lúa mới”…và tiếng thì thầm “Về đây nghe em….Về đây nghe em”…như những thôi thúc từ một nơi nào đó thân quen đến lạ.

Những bước chân tình cờ thật nhẹ nhàng, tôi trở về với “nồi ngô khoai” thật sự trong một ngày mưa rơi lắc rắc nhưng chẳng làm ướt con đường….

        Đón tiếp tôi với vẽ lúng túng trong từng bước chân từ nhà trước ra nhà sau, vì quá tình cờ…

        Nhưng rồi, cùng với dĩa chuối khô, vài củ khoai lang luộc làm bớt đi cái vẽ ngập ngừng lúc ban đầu để mở đầu cho câu chuyện …vì đã lâu không gặp.

        Một ly nước, vài miếng chuối khô được phơi gói kỷ lưỡng, dĩa khoai lang luộc…là những món đơn sơ, dân giã lúc nào cũng có để “đãi” khách…mà nhất là vị khách bất ngờ như tôi.

        Chẳng phải phải là “mâm cao cỗ đầy” mà chính là những món như thế này lại giữ chân tôi và cái lưu luyến một khi được về đây.

        Cái chân tình của một cư sĩ thực thụ đã lay động được cả gió trời ngoài kia.

….

        Có anh bạn nói với tôi: “Ông ra Mũi né, có lúc ghé tui, có lúc không, nhưng lúc nào cũng ghé cô bạn ôm con chó nhỏ”….Tôi ngớ người ra không nhớ cô bạn nào có con chó nhỏ.

        Nhưng rồi bấm được tấm hình tôi chợt biết ra cô bạn đó là ai… “Sợi cỏ mùa Thu”.

        Cảm ơn TT với thoáng chốc của ngày xưa… cảm ơn luôn dĩa chuối khô, mấy củ khoai luộc và những nụ cười.

Mũi né.

07-11-2023.

LeBinh.


0 nhận xét:

Đăng nhận xét