Một lần gặp lại cũng tình cờ…
Trong cái hầm hập của buổi trưa nắng gắt…trời bỗng dịu mát dưới những táng dừa phủ rộng cả mảnh vườn, che luôn cái bàn nhậu nho nhỏ với chỉ mấy ông bạn già…
Mới vài ngày….nay gặp lại cũng có nhiều chuyện để cà kê… chắc mấy ông già này nhiều chuyện…Cũng không hẳn như vậy..có lẽ có nhiều chuyện nhưng chỉ để gặp mà kể cho nhau nghe.
Cái thóang chốc gặp nhau như thế…
Có một cậu bé cũng chỉ chờ đến dịp này, ngày có nhiều ông bà, cô bác tụ họp lại…chỉ để trình diễn màn múa lân của mình.
- Thôi đi con, đông người quá , sao mà con múa được ? Ông cháu nói…
- Ông ơi, có đông người múa mới hay lận…
- …!!
Vậy là trong tiếng trống lân bập bùng lúc đúng lúc sai, lạc điệu giữa trưa xuân nắng gắt nhưng mát mẻ với từng ngọn gió xiên qua cành dừa, cậu bé nhiệt tình với cái đầu lân cũ kỷ, cái đuôi lưa thưa xanh đỏ đã phai màu…loay hoay nhảy múa theo từng hồi trống…vờn quanh chút sân nhỏ, bước lên mấy cái ghế tựa như lân đang uốn lượn trên giàn Mai hoa thung…
Cả bàn nhậu phải ngưng lại, chăm chú nhìn cậu bé 04 tuổi đang biểu diễn hết mình với cái đầu lân, chẳng phải vì những tiếng vỗ tay…chỉ đơn giản một điều …là được múa cho mấy ông, mấy bác xem thôi….và chỉ có thế.
- Tụi nhỏ bây giờ giỏi thiệt …cái gì cũng biết,… điện thoại, ipad…có cái còn giỏi hơn mình nữa ông… Bây giờ lại múa lân nữa. Một bạn nói.
- Thế hệ bây giờ là vậy đó, ngày xưa tuổi này tụi mình còn chưa biết mặc quần, tắm mưa còn ở truồng chạy cà nhông ngoài đường …
Lại thấy thương cho mấy cháu ở thôn quê, sân chơi không có, trò chơi cũng không, suốt ngày đi học, về nhà nhiều khi cha mẹ lại bận công việc, thế là sân nhà là sân chơi và tự tạo ra những trò chơi như thế…có rồi thì rất mê, có dịp là nhảy nhót với cái đầu lân quen thuộc….và rất vui.
Có điều, chính những góc vườn, tiếng hót khi chim về, tiếng gà gáy sáng, những ngọn gió mơn man mát dịu, những trò chơi đơn sơ, mộc mạc cùng với những tình cảm gắn bó của ông bà, cô bác lại nuôi dưỡng cái thuần lương của mấy cháu cho một ngày nào đó trong đời.
- Có cháu cũng vui quá ông nhỉ ? Một ông bạn ngồi cạnh tôi nói.
- Ừ…vui lắm…cả ngày nghe nó bi bô, lại làm đủ trò nữa…Tôi trả lời…nhưng lại thầm nghĩ:
“Mà tôi chưa có cháu ông ạ !”…và cười một mình.
LeBinh
14-03-2021.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét